Bạn thấy video clip này không phải là tình cờ. Gary tin là mọi thứ trong đời đến với bạn đều có lý do. Và tất nhiên là cả với Gary cũng vậy. Ngày hôm nay là có lẽ bạn cần được nghe một cái thông điệp gì đó mà vũ trụ muốn gửi cho bạn. Và mình tin chắc là khi mà bạn xem xong hết video clip này thì bạn sẽ nhìn lại những cái tổn thương mà bạn đã trải qua bằng một cái ánh mắt hoàn toàn khác. Có những cái nỗi đau tưởng chừng như là làm mình gục ngã. Năm 19 tuổi thì mình đã trải qua một cái tai nạn cận tử. Mình bị tai nạn giao thông và lúc đó thì mình bị rách hết cằm, bị rách hết cái phần cằm này luôn này. Và mình bị tai nạn giao thông đến mức mà hai cái chân của mình nó bị bỏng bô và nó bị nhiễm trùng rất là nặng. Và mình phải nằm viện gần cả một tháng để sau đó có thể đi học lại bình thường. Và cái thời điểm mà mình bị cái chân của mình ấ nó bị nhiễm trùng nặng mà phải ph 4 5 tháng sau nó mới có thể hoàn toàn lành lại bình thường. có những cái nỗi đau khác ví dụ như là bị phản bội bởi những người mà mình yêu thương nhất và bị coi thường cũng chính bởi những người mà mình yêu thương nhất. Và thật sự là cái những cái nỗi đau đó nó kéo dài không chỉ là một ngày hai ngày mà nó kéo dài cả hàng tuần, hàng tháng năm và nó bào mòn đi cái cái niềm tin và cái sự ăn mòn cả chính cái niềm tin của chính mình và kể cả cái cách mà mình sống. Lúc đó mình vừa đau vừa sợ, vừa không biết dựa vào ai, vừa không biết phải làm gì và càng không biết mình phải đi bước gì tiếp theo thì mới có thể thực sự cảm thấy là trong lòng mình nó bình an. Mình cảm thấy như là lúc đó mọi thứ nó trở nên rất là giả tạo, mọi thứ nó trở nên rất là vô thường. Và mình thật sự mình không hiểu được là mình phải làm gì thì mới đủ tốt. Mình phải làm gì thì mới được cái cuộc sống này chấp nhận, những cái nỗi đau này đến với mình. Tại sao nó lại đến với mình và tại sao nó lại làm cho mình thay đổi nhiều đến mức như vậy? Những lúc đấy mình tự hỏi và mình luôn luôn tìm kiếm cái câu trả lời. Nỗi đau ấy khiến cho mình học cách là đối diện với bóng tối thay vì chạy trốn. Thật sự nếu như mà phải đối diện với bóng tối một cách như vậy thì thật sự nó rất là đau và nó làm cho mình thấy rằng cái cuộc sống này á nó đôi khi nó khiến cho con người ta phải va vào ngõ cụt thì người ta mới thực sự thay đổi. Bản thân mình cũng từng là một người luôn luôn tin rằng bản thân có thể làm được nhiều thứ rất ngang tàng, rất bướng bỉnh và từng nghĩ rằng ấy là không điều gì mà mình không có thể chinh phục. Mình từng nghĩ như vậy nhưng sau nhiều cái tai nạn, nhiều cái trải nghiệm cận tử, kể cả cái việc mình bị phá sản năm mình 25 tuổi và mình cũng từng có rất nhiều thứ, có những cuốn sách thành công, có hàng trăm ngàn độc giả và mình cũng phải bắt đầu lại từ con số không sau nhiều tai nạn, sau nhiều biến cố. Những cái tổn thương ấy không có giúp mình mạnh mẽ ngay lập tức nhưng mà nó tôi luyện cái tâm hồn mình trở nên ngày một rắn chắc, ngày một thép như gan thép vậy đó. Và mình thấy rằng ấy là tổn thương nó giống như một cái ngọn lửa về bạn. Nó có thể thiêu dụi bạn nhưng mà nó cũng có thể khiến cho bạn thành thép. Và cái điều đó nó tùy thuộc vào cái thái độ của chúng ta. Chúng ta chấp nhận nó ở một cái mức độ nào. Nhiều năm qua khi mà gần đến tuổi 30 mình nhận ra một điều, cái điều mà khiến cho chúng ta trở nên mạnh mẽ. Nó không phải là chúng ta chưa từng thất bại bao giờ. Nó cũng không phải là chúng ta né tránh cái nỗi đau mà là chúng ta chấp nhận nỗi đau và chúng ta bước tiếp như thế nào mới là quan trọng. Mỗi lần mà mình cảm thấy cô đơn nhất mình đều viết ra. Ví dụ như là tôi thấy bị phản bội, tôi thấy như là tôi thấy cái cuộc sống này nó không hề giống như tôi trông đợi. Mình viết ra tất cả những cái cảm xúc của mình, mình rất buồn, mình rất thất vọng. Những cái câu như vậy mình viết ra hết. Và khi ấy mình tin rằng khi mà cái nỗi đau nó có tên thì nó sẽ không có còn kiểm soát mình nữa. Khi mà cái nỗi đau nó thành hình rồi và nó khiến cho mình nhận ra được cái nỗi đau đó nó như thế nào rồi mình gọi tên được nó thì nó sẽ không còn ám ảnh của mình nữa. Mình có thể kiểm soát nó. Mình bắt đầu viết mỗi khi mà mình muốn tâm sự, mình muốn chia sẻ, cho dù nó là niềm vui, cho dù đó là nỗi buồn, cho dù đó là một cái khoảnh khắc thay đổi cuộc đời mình. Ban đầu ấ thì nó chỉ là một cái vài dòng nguệch ngoạc nhưng mà càng viết nhiều ấy thì mình càng cảm thấy là mình gắn kết với cái năng lượng bên trong mình và mình càng cảm thấy rằng cái việc viết nó không chỉ giúp cho mình trở thành tác giả của những đầu sách bán chạy, không chỉ trở thành một người được nhiều độc giả yêu mến mà còn khiến cho mình kết nối với chính mình trong những cái giây phút mà mình cảm thấy là rằng là cái cuộc sống này nó khổ sở nhất. Những cái vết thương khi mình viết lại nó khiến mình bật khóc rất là nhiều. Và những lần như thế mình cảm thấy như rằng là chắc là vũ trụ, chắc là cuộc sống này mang đến cho mình những cái điều này để dạy cho mình một cái bài học gì đấy, để cho mình biết nương tựa và vũ trụ, biết rằng bản thân mình khi mà trong cuộc sống này á cái đức tin ấy và bản thân là một chuyện. Nhưng mà chúng ta phải tin rằng á những cái gì chúng ta suy nghĩ nó sẽ hấp dẫn những cái điều đến với chúng ta. Cho dù đó là bạn muốn hay bạn không mong muốn thì mọi thứ nó đều đến với bạn. Nếu như cái suy nghĩ của bạn về nó đủ nhiều. Khi mà mình viết ra mình thấy mọi thứ nó nhẹ nhõm hơn hẳn bởi vì khi ấy bóng tối nó không còn ở trong mình nữa mà chính là cái sự nhẹ nhõm và chính cái sự nhẹ nhõm ấy khiến cho mình có thể đi qua nó bước qua nó. Có một nghị nghịch lý kỳ lạ là những người á mà họ từng đau nhiều thì khi họ viết ra họ lại trở nên mạnh mẽ hơn rất là nhiều lần. Bởi vì họ hiểu nỗi đau nên là họ biết cách xoa dịu người khác. Bởi vì họ yếu đuối nên là họ học cách đứng vững. Bởi vì họ từng mất mát nên là họ rất trân trọng từng cái bình an trong mình từng chút một. Vì vậy ấ khi ấy cái tổn thương ấy nó không còn là cái việc mà kéo bạn xuống nữa mà nó trở thành một cái nguồn nhiên liệu. Cái nguồn nhiên liệu ấy sẽ giúp cho bạn tiến bước về phía trước và giúp cho bạn có thể cứu được thêm nhiều người nữa. Nếu như hôm nay bạn đang mang trong lòng một cái vết thương thì mong bạn hãy luôn nhớ một điều này. Đừng cố chôn nó, đừng cố giấu nó, hãy viết nó ra. Đừng văn vẻ, đừng trở nên ba hoa với nó. Cứ viết nó ra một cách thật lòng nhất. Mình tin rằng khi bạn viết, bạn sẽ thấy bạn trở thành một người bất khả chiến bại. Không phải là vì bạn không còn đau mà là bởi vì bạn biết biến cái nỗi đau của mình nó thành cái sức mạnh. Nếu như thông điệp này chạm đến bạn, hãy comment cho Gary ở phía dưới cái video này về cái vết thương của bạn, về những điều bạn muốn chia sẻ với Gary. Bởi vì ai mà biết được câu chuyện của bạn sẽ trở thành ánh sáng cho người khác thì sao? Cảm ơn bạn đã xem hết video clip này và hẹn gặp lại bạn ở những video clip tiếp theo. Mình là Gary và hiện tại mình đang là tác giả của 13 đầu sách đã xuất bản tại Việt Nam và hiện tại mình đang làm việc và sinh sống tại Mỹ.
Leave a Reply